ANH VỀ NHỚ MẸ
XIẾT BAO
Lâm Như Tạng
Ánh trăng từ độ ba ngàn
Sao mai cũng độ mây tan giấc sầu
Đỉnh cao cao mấy thiên thu
Soi ra bến giác cõi hư cũng về
o0o
Lòng không buồn úa phòng the
Em ơi chốc đã sao khuya gọi đò
Anh đi mây cũng đuổi theo
Ngựa non dấu cỏ thêm gầy tiếc thương
o0o
Từ nay trong chốn mù sương
Heo mây hốc núi chim thường đưa canh
Thì ra từ ấy vô minh
Gốc xuôi xuôi bước hành trình từ đây
o0o
Ngược về sanh tử đổi ngày
Em ơi có nhớ tình nầy quẩn quanh
Thì ra hơi loạn tàn canh
Thì ra gió chướng thổi danh nghiệp nào
o0o
Anh về nhớ mẹ xiết bao
Cánh hoa trước gió gởi trao phận người
Bước chân sen cũng sáng ngời
Ngón tay như búp hoa trời ngát hương.
Mùa Phật Đản
Lâm Như Tạng

|