MỪNG NGÀY PHẬT ĐẢN
khuyết
danh
Hàng năm, vào tháng Tư là con lại
hân hoan, náo nức chờ ngày kỷ niệm Phật giáng thế. Con mong chóng đến ngày
Phật Đản để đến chùa lễ Phật, cùng gia đình tưởng niệm Thế Tôn, vị Thầy của
tất cả chúng sanh biết nếm mùi Đạo pháp, vị Cha lành của chúng sanh còn lăn
chìm trong sanh tử. Con phải quán về ngày Phật Đản như thế nào để hiểu về đại
nhân duyên nhập thế của Đức Phật Thích Ca?
Trước khi Đức Thích Ca thị hiện có
giả thân Thái tử Tất Đạt Đa, chân lý vẫn có, vẫn sáng tỏ, nhưng thiếu duyên
lành, nên số chúng sanh tầm Phật đạo không bao nhiêu người đến được bến Giác
Ngộ. Vì thế, Như Lai tạm mượn giả thân cùng chúng sanh đồng sự để chỉ bày con
đường giải thoát từ chính nơi con đang ở, đang đứng, chứ không phải một giải
pháp viễn vong, một con đường bắt đầu từ nơi khác. Đó là duyên lành lớn nhất
của chúng sanh, được thấy vũng bùn mình đang ở và hoa sen mà mình có thể thành,
nương theo duyên lành ấy là quy y Tam Bảo. Quy y Tam Bảo là “Tâm” quy chứ
không phải “Tướng”, tâm đã quy y Tam Bảo thì hành tướng quy y sẽ đến. Bằng giả
danh bảo rằng: Tâm đã quy y thì không cần tướng quy y. Những kẻ ấy chấp tướng
là thật có, nên chỉ thiêng hướng về tâm cũng là một tướng khác của “Ngã”; còn
những người chỉ có hành tướng quy y mà tâm thì không biết Phật, con hãy khoan
bàn luận Phật Pháp với họ.
Con tưởng nhớ Đức Thích Ca Như Lai
như tưởng nhớ một người đã mất thật là một sai lầm không sao nói hết. Thân
Phật vẫn có đây, trong mỗi lời Ngài dạy, trong mỗi chiếc y mà con thấy, trong
tâm của mỗi hành giả chân thành. Thân Phật không đâu khác ngoài tâm của con,
tâm xa Phật thì chỉ có y là có Phật, người đắp y thì ở rất xa; tâm xa Phật thì
chỉ có lời nói, chỉ có văn tự, chỉ có Phật Pháp là có Phật, còn người nói thì
ở rất xa. Tâm xa Phật thì dù ở gần vẫn không thấy Phật, với những kẻ ấy Như
Lai là người đã khuất, nên không còn Chánh Pháp, không có ai phân định chánh –
tà, không có nhân quả báo ứng. Phật không có sanh và diệt, Phật đã thị hiện
cho mắt trần nhìn thấy để chúng sanh biết rằng những chân lý mà nhục nhãn
không thể thấy mới là bất diệt. Hiện tại, Thích Ca Như Lai vẫn đang thuyết
pháp, sao mắt con không nhìn thấy, sao tâm con không cảm được! Cho nên, ngày
Phật Đản là ngày kỷ niệm dành cho chúng sanh, chứ không phải dâng Phật. Con
hãy hiểu như thế này mới là thật biết mừng ngày Phật Đản. Con mừng ngày Phật
Đản là ngày Phật có trong tâm con, ngày con phát tâm theo Đức Phật vượt bể khổ
trần gian, đó mới chính thật là ngày Phật Đản.
Ngày Phật Đản là ngày chư Thiên, Hộ
Pháp, chư Phật, Bồ Tát mười phương thế giới lớn tiếng ngợi khen sự không thể
nghĩ bàn của Thích Ca Văn Phật, Ngài đã thị hiện vào đường sanh tử để độ chúng
sanh thế giới Ta Bà đi đến quả vị Phật. Chư Địa thần cũng phát tâm hộ trợ cho
chúng sanh nào quyết tu Phật đạo. Cho nên đó cũng là ngày trời đất giao hoà,
chúng sanh chịu hoạ báo trong địa ngục cũng được hào quang thánh đức của Như
Lai soi tới, nên phát tâm Bồ Đề đông không kể xiết, gọi là ngày “địa ngục khai
môn” cũng vì thế. Địa ngục đã hết đối với các chúng sanh ấy. Trong bầu không
khí của ngày hội đó, con hãy lập ngày hội của con, con hãy cho mình một ngày
hoàn toàn là của mình, gạt bỏ tất cả quá khứ, ngày hôm qua, gạt bỏ ngày mai và
những toan tính về tương lai khỏi tâm trí. Chỉ có hiện tại, chỉ có ngày hôm
nay, chỉ có Như Lai và con trong suốt ngày Phật Đản, thì mới thật là nếm được
Pháp vị của ngày Phật Đản. Thời gian chỉ là chướng ngại khi tâm con còn chướng
ngại, tâm không chướng ngại thì quá khứ không có nghĩa đã mất, vị lai không có
nghĩa chưa đến. Nên, ngày lễ kỷ niệm Đức Thích Ca hôm nay không mảy may kém
hơn 2600 năm về trước về mặt thực tế, cũng như về nghĩa vui mừng. Và tương lai
cũng không vì thời gian xa hơn mà Thánh lễ càng xa Đức Phật. Như Mẹ tán thán
công đức vô lượng vô biên của Như Lai, từ bi vô lượng vô biên của Như Lai
trong ngày Thánh đản, chư Phật mười phương cũng đồng ngợi khen như thế. Nhưng
con có đón ngày ấy với tâm trạng nào thì ngày ấy vẫn là ngày vui, là ngày vĩnh
viễn đã tự tách rời khỏi quá khứ, đi mãi trong thời gian, hiện hữu mãi trong
thời gian.
Khi con đến chùa cùng chư phật tử
đảnh lễ Như Lai, thì phải thấy con đã lập Đạo tràng nơi tâm, đã thờ Phật nơi
tâm, đã xây ngôi chùa bất hoại bằng Tam quy ngũ giới nơi tâm để phụng thờ Đức
Phật. Và con đến chùa là để thỉnh Phật lên đài tôn nghiêm tại thế, chứ không
phải là đến chùa rồi mới tìm Phật. Nếu con và tất cả phật tử đồng thỉnh Phật
trụ thế, sự đồng tâm ấy làm nên một vị Phật duy nhất không có tướng phân biệt,
sự đồng tâm ấy là thế giới đại đồng, là Phật tánh, và sự đồng tâm ấy chính là
Phật vậy.
Nam Mô Bổn sư Thích Ca Mâu Ni Phật!
Đệ tử ngày hôm nay ngồi dưới Phật đài, chiêm ngưỡng tôn dung vô tướng hiện
thân. Lễ này con nguyện không trụ quá khứ, hiện tại, vị lai mừng đại nhân
duyên Phật chuyển Pháp luân.
Lễ này con nguyện đồng tâm với vô
lượng chúng sanh trong quá khứ, hiện tại, vị lai tán thán công đức không thể
nghĩ bàn của Như Lai, vì chúng con đã chuyển Pháp luân.
Lễ này con nguyện không trụ quá khứ,
hiện tại, vị lai báo đáp thâm ân Ngài đã chỉ cho chúng sanh con đường diệt khổ.
Lễ Phật phải lễ bằng tướng và bằng
tâm như thế mới thật là kính lễ. Con hãy vui mừng làm theo để trọn hưởng được
khí lành ngày Phật Đản.
|