Tưởng Tượng Trên Đỉnh Everest

Lê Giang Trần

I.

như đã trèo lên thượng đỉnh Everest
núi nghỉ ngơi muôn đời
nơi sân thượng địa cầu hai mươi chín ngàn bộ
không khí mỏng tanh
-- nhưng không cần đến oxygen để thở --
cõi thanh khiết trong lành cao vợi không ai
hét thật to tiếng A...
tự do đến cảm thấy bay bổng
thét thật dài tiếng OM...
cho rung chuyển vách tuyết núi
và những lá cờ Chú nguyện Phạn ngữ
phần phật reo trong nhịp gió ngàn cao
ôi những dây giăng đầy cờ mật chú
rực rỡ những màu trắng đỏ vàng xanh
phất phới sinh động như sự sống
gởi Phật Chú linh thiêng vào vũ trụ mênh mông...
thì... cứ tưởng tượng...
muôn đời vô thường ở đó
ở trong hồn những lời Chú từ bi...

II.

như những hạt cát muôn màu Mạn Đà La
rồi cũng xóa đi
thả tung vào thế giới
bay tan theo gió bụi sa trường...

thì cứ tưởng tượng...
như tán thán vô thường?
cho ngũ uẩn thấy tự thân vô ngã
ngã mạn như bụi cát nhuộm màu tươi
nhục thân như ánh sáng luân hồi
cảm nhận rõ ràng như sự thật
như là trên chóp đỉnh Everest
những người Sherpas
trang nghiêm niệm Chú gửi theo viên sỏi Mani
ném vào không gian cao ngút
thả hồn nghe tiếng thác trầm reo...
và sẽ lặp lại như thế
khi có phước duyên về Hy Mã Lạp Sơn
cúng dường bài Phật Chú
an lạc thân tâm cho dưới thấp muôn loài...

III.

thì cứ tưởng tượng...
vô thường như thế
chiếc đàn guitar liệm theo cùng
ngân nga trên Everest vĩnh cửu
nơi không gian nhẹ mỏng
không cần echo cũng ngùi lộng núi rừng...
tiếng đàn ư hay tiếng suối?
tiếng sáo hay khe núi nứt luồn
tiếng hát hay thác cao rền rĩ
tiếng đại bàng hay tiếng gió xé mây
hay tiếng sói cô đơn rợn buốt tuyết ngàn
hay tiếng vỡ thạch băng vào đáy thẳm...
thì cứ tưởng tượng
tính nghệ sĩ đất trời cao vượt mênh mông
tính tịch lặng trên trời..
tính động âm dưới đất...
cứ hình dung tưởng tượng mặc tình
như tỉ triệu vì sao lóng lánh
như hoa tuyết thiên hình vạn trạng mỏng manh
một sát na nhìn thấy đã tan nhanh...

IV.

đâu chỉ một lần tiễn biệt
nhiều lắm rồi những vụt tắt thân thương
thì cứ tưởng tượng...
hẹn hò một cõi gặp nhau
không chốn tạm phù trần
nơi mặt trời và mặt trăng
dường như có thể tay sờ được
dường như có thể gác chân lên
và những cụm mây quá gần đầy dẫy
có thể ôm vào lòng hay ngả lưng êm...
cứ tưởng tượng...
vì có ngày ai chưa sẽ được đến
nơi đại bàng lượn trên những hàng cờ mật chú
quát thị uy lũ sói núi đứng nhìn
những giọt tuyết rơi tan đầu suối lạnh
dường như ai ngồi chiêm ngưỡng mây tan
ai đàn vô tâm trên đỉnh muôn đời
ai quán đảnh những lời kinh vô tự
ai quán âm trầm tịch giữa hư không
con ó núi lặng thinh nhìn ngơ ngác
hồng hạc bay vào lửa mặt trời rơi...

VI.

thì cứ tưởng tượng...
đời người cũng tưởng tượng mà thôi...

Lê Giang Trần
 

 

 
 
simple stats
lượt đọc kể từ Mùa Phật Đản 2552 - 2008