PHÁP THÂN MẦU NHIỆM

THIỆN QUANG

Em ngây dại từ ngàn năm đứng đợi

giữa dòng đời vẫn đẫm nét kiêu sa

Dấu hoang sơ còn giăng đầy khắp lối

nẽo về xưa, không một thoáng phôi pha

 

Em ngây dại, hồn nhiên từ muôn thưở,

Nhẹ đôi tay nhặt từng mảnh mây trời

Gom góp lại thành giọt mưa cam lộ

rải xuống đời cho hoa lá xinh tươi!

 

Ta lang thang khắp nẽo đường sinh diệt

Với những thăng trầm, biến đổi, thịnh suy

Khi ngã gục, em dang tay đón đỡ,

Che chở, vỗ về những lúc khốn nguy!

 

Ta rảo bước với hình hài khốn khổ

giữa vận hành lưu chuyển mãi không thôi

Trong đớn đau ta vẫn nghe em hát,

Trong tối tăm, ta vẫn thấy em cười!

 

Ta ngây ngất giữa nghìn trùng cay đắng

Lòng xôn xao trong từng mỗi sát na

ngoảnh nhìn lại bến bờ hoang tịch ấy,

nghe dư âm còn vang vọng gần xa!

 

Nỗi khao khát dâng đầy khoang vọng niệm

thuyền phiêu du trôi dạt khắp phương trời.

Thả nhẹ cánh buồm mơ về huyễn mộng

Ôm biển đời nghe nhịp sóng chơi vơi

 

Rồi dừng lại giữa khung trời đổ nát,

mặc cho bao bụi cát phủ thân này.

Thống khổ muôn trùng, đan nhau chằn chịt,

giữa điêu tàn, ta bừng tỉnh cơn say!

 

Tiếng em hát, còn lừng vang trong gió,

giọng em cười, rộn rã lối chân mây,

giọt cam lộ, vẫn rải đều cùng khắp

triệu tinh hà, từ nguyện lực đôi tay.

 

Ta thổn thức tìm nẽo về cảnh cũ,

Tìm dấu xưa trên mỗi bước chân qua.

Em ngây dại từ ngàn năm đứng đợi

giữa giòng đời, vẫn đậm nét kiêu sa!

 

Thiện Quang (Chicago) 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 

 
 
simple stats
lượt đọc kể từ Mùa Phật Đản 2552 - 2008