CHUYỆN TẦM PHÀO
LÊ BÍCH
SƠN
Thưở xưa, trong một khu rừng nọ muôn thú chung
sống trong thanh bình, nhởn nhơ tự tại. Ngày kia,
khi bừng mắt tỉnh dậy sau một đêm dài ngủ say,
gia đình nhà thỏ nghe một tràng âm thanh như sấm
nổ, đất đá chuyển động mạnh làm miệng hang nhà
thỏ gần như bị lấp kín… Thỏ chúa hốt hoảng la
to: “Trời sập”, rồi phóng mình ra khỏi
cửa hang chạy như điên hướng về phía cuối rừng.
Lũ thỏ còn lại cũng phóng nhanh theo thỏ chúa,
vừa chạy chúng vừa hét lớn: “Trời sập”…
Chạy được một đoạn, thỏ chúa gặp gia đình nhà
ngựa đang nhởn nhơ gặm cỏ dưới ánh nắng an lành
của ban mai, liền bảo: “Các bác không sợ chết
à, trời đang sập đấy… chạy nhanh…”. Ngựa
chúa hỏi lại: “Bác nói gì thế?”, “Trời
sập” cả nhà thỏ cùng trả lời rồi tiếp tục
cuộc chạy trốn. Thấy gia đình nhà thỏ chạy bán
sống bán chết, gia đình nhà ngựa cùng lao theo
và cũng luôn mồm hét lớn: “Trời sập, trời sập”….
Chẳng mấy chốc toàn bộ thú rừng trong cánh rừng
già truyền cho nhau điệp khúc “trời sập, trời
sập”… và tất cả đều hoảng hốt nối đuôi vào
cuộc chạy thoát thân trước nguy cơ “trời sập”…
khu rừng bình yên hôm ấy bỗng vang dậy những âm
thanh “Trời sập, trời sập…” với bầy thú
rừng hoang man cực độ…
Cuối cánh rừng già, gã sư tử đang ngái ngủ nghe
văng vẳng những tràng âm thanh “trời sập,
trời sập” ngày một lớn dần, rồi lớn dần… Gã
vươn vai đứng dậy, trước mắt gã là cảnh bầy thú
rừng đang nối đuôi chạy hỗn loạn, con nọ đạp con
kia để chạy, không con nào nhường con nào.
“Quái lạ, chuyện gì thế nhĩ?” gã sư tử rung
mình…
Đàn thú ngày một đến gần, đến gần… rồi cuối cùng
tất cả đều đến cuối rừng, nơi gã sư tử đang đứng
đợi. Gã sư tử hỏi: “Chuyện gì thế các bác?”,
“Trời sập” hổ chúa trả lời. Sư tử hỏi
tiếp “Trời sập ở đâu?”, “Trời đang sập”
hổ đáp. Gã sư tử nhìn về cánh rừng không thấy
bất kỳ một dấu hiệu nào gọi là “trời sập”,
cao cao trên các cành cây đàn chim vẫn líu lo ca
hát, cây cỏ vẫn thì thầm những điệp khúc của một
buổi ban mai an lành, ánh nắng buổi sáng nhẹ
nhàng chiếu xuyên qua các tàng cây tạo nên một
buổi bình minh thơ mộng… Quay lại nhìn hổ chúa,
sư tử hỏi: “Ai bảo bác trời sập?”. Hổ trả
lời: “Nhà bác ngựa hoang”. Lại hỏi gia
đình ngựa hoang thì ra nhà thỏ…
Dưới sự dẫn đầu của sư tử, tất cả thú rừng lần
theo dấu vết những thông tin được cung cấp bởi
gia đình họ thỏ. Kết quả cuối cùng của “cuộc
điều tra” ấy là: một trái dừa khô lâu ngày không
ai hái đã rụng xuống cái hang nhà thỏ khi cơn
gió buổi sáng đi qua… tạo thành “tin trời sập”…
*
* *
Ôi! Cuộc đời tràn ngập những chuỗi dài của vô số
“tin trời sập”, có mấy ai đủ tỉnh táo để kiểm
chứng thực hư ?
New York - Hoa Kỳ,
Jan 2007
LÊ BÍCH
SƠN
*
Chuyện viết lại theo lời kể của một Cư sĩ trên
đường từ Lucerne đi Lausanna - Thuỵ Sĩ (dựa
theo Bổn Sanh Truyện thuộc Tiểu Bộ
Kinh).
|