CÕI
THƠ
TÂM KHÔNG – THÍCH
NGUYÊN KIM
VỀ
LIÊN HOA
Xa cảnh phồn hoa chốn thị thành
Về đây vui gió mát trăng thanh
Liên Hoa thiền tự nơi hiu quạnh
Rừng thông bao phủ khói xây thành
Mênh mang sương tuyết mùa băng giá
Tùng bách tươi xanh cội rừng già
Chim chóc tụ về vui rộn rã
Nhẹ gót vân du buổi chiều tà
Chùa vắng bóng người ta với ta
Uy nghi chánh điện Đức Thích Ca
Quan Âm, Địa Tạng phò tả hữu
Trì tụng dâng lời kinh thiết tha
Hồi chuông triêu mộ thoảng gần xa
Nhịp mõ thay cho tiếng canh gà
Xóm làng tỉnh thức dâng lời nguyện
Xây dựng tâm bi nếp sống hiền
Cuộc sống thanh bình nơi cảnh tiên
Tụng kinh hai buổi với hành thiền
Sáng chiều dạo bước quanh vườn rộng
Tâm niệm Di Đà được mấy thiên
Áo vải đơn sơ cơm gạo lức
Hai bữa tương rau khỏi tốn giờ
Chí quyết nhất tâm mà niệm Phật
Di Đà từ phụ mãi trông chờ
Tâm tịnh ắt về nơi cõi Tịnh
Ân cần tinh tấn chớ thờ ơ
Một mai nhắm mắt lìa thân xác
Đài báu Sen Vàng thỏa ước mơ.
Liên Hoa, Trung Thu Ất Dậu (2005)
LIÊN
HOA ĐÊM TRUNG THU
Nửa đêm ra ngắm trăng thu
Một vầng trăng bạc vân du giữa trời
Phố phường vắng lặng im hơi
Rừng cây nhuộm bạc hoa phơi ánh vàng
Mái chùa lặng lẽ mơ màng
Liên Hoa thiền tự đón vầng trăng Thu
Trời cao lồng lộng thâm u
Lang thang mây xám sa mù cuối thôn
Ngắm trăng thổn thức tâm hồn
Phương trời xa thẳm có còn những ai
Tháng năm lao nhọc miệt mài
Những đàn con trẻ lạc loài đêm thu
Vỉa hè góc phố bến xe
Kiếm ăn từng bữa, áo che thân gầy
Đói rách nào có ai hay
Bám theo xe rác từng bầy kiếm ăn
Bới tìm nhôm nhựa lăng xăng
Ve chai giấy báo lượm nhanh vào bì
Ai người có dạ từ bi
Xót thương đàn trẻ nhịn đi phần mình
Xa hoa phung phí bạc tiền
Ăn chơi quên hết đảo điên tình người
Xin cho em trẻ nụ cười
Cho em no ấm vui chơi đêm rằm
Cho em được ngắm vầng trăng
Trung Thu huyền diệu chị Hằng xinh tươi
Ánh trăng mát dịu tuyệt vời
Sáng soi đêm tối cho đời thêm hương...
Trung
Thu Ất Dậu 2005
Trung Thu trăng sáng tuyệt vời
Hằng Nga tươi nở nụ cười vô ưu
Trần gian còn lắm u sầu
Tình người mê đắm vọng cầu tham lam
Đêm Thu ai biết nhìn trăng
Vầng hào quang sáng soi tăm tối mù
Ai người tỉnh thức đêm Thu
Vào thăm Nguyệt điện vân du cuối trời
Nhìn thế nhân mỉm nụ cười
Của kho vô tận ai người mê say
Vui cùng trăng nước trời mây
Cỏ hoa sông núi vơi đầy biển khơi
Ai dừng chân ở bên đời
An nhiên tự tại thảnh thơi tâm hồn
Áo cơm đạm bạc là hơn
Công danh phú quý oán hờn mà chi
Về nơi thanh tịnh tu trì
Thành tâm niệm Phật từ bi nhu hòa
Nguyện làm đệ tử Thích Ca
Nguyện về Tịnh độ Di Đà phương Tây
Đường trần chấm dứt từ đây
Không vương tục lụy không say đắm tình
Tinh chuyên mình độ lấy mình
Tương lai độ hết chúng sinh khổ nàn
Đưa nhau về chốn Lạc bang
Sen vàng ao báu sẵn sàng tiếp qua
Tây phương Cực Lạc là nhà
Nhất tâm niệm Phật Di Đà được sang
Không già không chết bình an
Khỏi lo cơm áo, bạn cùng thiện nhân
Lầu vàng cây báu thất trân
Tiêu dao tự tại pháp thân nhiệm mầu
Không tham không đắm không cầu
Chân Tâm thanh tịnh còn đâu luân hồi…
Duyên trần rũ sạch hết rồi
Chuyên cần tu tập cúng dường mười phương
Pháp mầu Phật đã tuyên dương
Suối reo, chim hót bên đường lắng nghe
Pháp âm làn gió đưa về
Lời kinh mầu nhiệm bốn bề vọng vang
Không còn thấy cảnh trái ngang
Không còn giai cấp giàu sang nghèo hèn
Không còn những kẻ đảo điên
Chung quanh toàn gặp thánh hiền thượng nhân
Khuyến khích dạy dỗ ân cần
Đưa nhau về chốn Niết Bàn Tịch nhiên
Liên Hoa, Sept, 18. 05
Ẩn
Cư
Ẩn cư nơi chốn rừng già
Thông tùng xanh ngát bao la núi đồi
Về nơi thanh tịnh thảnh thơi
Tĩnh tâm niệm Phật lánh đời phù du
Sánh chiều tụng niệm công phu
Nương thuyền Bát Nhã thoát tù trần gian
Lắng cơn sân hận tham lam
Sống đời thanh đạm chẳng màng lợi danh
Không còn đố kỵ đấu tranh
Không còn ngã mạn kiêu căng hợm mình
Xin tập hạnh Thường Bất Khinh
Nhẫn nhục như Đất, nhẹ dường mây bay
Khiêm cung như thể cỏ cây
Vô vi, vô cố tháng ngày thong dong
Tìm về nguồn cội ngược giòng
Huyễn thân cõi mộng chớ mong lâu bền
Vô thường khổ não vô biên
Tỉnh giấc mê đắm cuồng điên kiếp người
Trải qua bao trận khóc cười
Trải bao thương ghét, héo tươi cuộc đời
Tranh Hùng tranh Bá một thời
Công danh phú quý, rã rời xác thân
Chẳng qua một áng phù vân
Tỉnh rồi một giấc mộng xuân sá gì
Chân thành niệm Phật A Di
Nguyện về Tịnh Độ Liên Trì hóa thân
Thoát vòng sanh tử trầm luân
Ngồi tòa sen báu chân tâm rạng ngời
Hoa Từ Bi nở nụ cười
Hóa thân khắp chốn độ đời bi thương
Nguyện làm đuốc sáng soi đường
Tiếp người về chốn Tịnh Thường Lạc Bang
Nguyện theo bồ tát Quán Âm
Hành từ bi hạnh tầm thanh cứu người
September, 15, 05.
Chùa
Liên Hoa
Về nơi an trú Liên Hoa
Chùa thanh cảnh tịnh chan hòa cỏ cây
Rừng tùng xanh ngát quanh vây
Lắng nghe chim hót, ngắm mây tạo hình
Ngẫm xem một kiếp hư vinh
Thoát vòng danh lợi ngục hình trần gian
Càng tham càng lắm khổ nàn
“An bần lạc đạo” khỏi ràng buộc chi
Nước trong gạo hẫm muối mè
Tương rau qua bữa tìm về nội tâm
Ngoài kia thôi hết sưu tầm
Muôn màu muôn vẻ mê lầm thế gian
Hào quang ảo ảnh mơ màng
Khổ tâm nhọc xác gian nan trăm bề
Xả thân quyết một lời thề
Tây phương Tịnh Độ nguyện về đài sen
Liên Trì quê Mẹ bình yên
Xa miền sanh tử dựng nên Niết Bàn
Về Liên Hoa sống nhẹ nhàng
Vườn chùa rực rỡ hoa vàng cỏ xanh
Vào ra thanh vắng một mình
Bạn cùng tùng bách lá cành sum xuê
Sáng chiều chim hót bốn bề
Cùng người tâm sự xẻ chia ngọt bùi
Bánh mì, cơm nguội cho ngươi
Nào chim nào sóc xin mời đến đây.
Hồ Quán Âm cá lượn bầy
Tung tăng bơi lội suốt ngày thảnh thơi.
Tượng Quan Âm đứng giữa trời
Thanh cao tinh khiết mĩm cười Từ bi.
Chuyên cần niêm Phật A Di
Nguyện về Cực Lạc xả ly thế trần.
Chẳng màng thi thể xác thân
Trả về đất nước bụi trần cho xong.
Tây phương Tịnh Độ thong dong
Vô sanh bất tử thoát vòng trầm luân.
Về đây sống với chân thân
Vô biên phước trí giác tâm sáng ngời.
Thường lạc ngã tịnh tuyệt vời…
Chùa Liên Hoa, 15-09-05.
OLYMPIA
Thủ phủ Olympia
Tòa bạch cung sáng lòa
Bằng đá hoa cẩm thạch
Rộn ràng khách vào ra
Tòa lâu đài tráng lệ
Như cung điện nguy nga
Vòm tháp cao chất ngất
Đèn chùm treo giữa nhà
Phòng hội họp, văn phòng
Nhiều cơ quan làm việc
Điều động khắp tỉnh nhà
Khách du lịch gần xa
Về tham quan chiêm ngưỡng
Cung điện Olympia…
Olympia. Sept. 17. 05.
THÔI
NHÉ
Thôi thế thì thôi thì thế nhé
Trò đời xuôi ngược có buồn vui
Một thời tỉnh giấc thời buông hết
Về chốn an cư tỉnh mộng đời
Mộng đời nay tỉnh giấc rồi
Còn chi mà khóc với cười nữa đâu
Rũ sạch tham đắm vọng cầu
Thành tâm chánh niệm một câu Di Đà
Thuyền từ vượt thoát Ta bà
Về miền Tịnh độ vượt qua luân hồi.
Thần thông tự tại sống đời
Bồ đề chứng quả cứu người trầm luân.
KHÔNG
ĐỀ
65 năm sống trên đời
Mặn ngọt chua cay nếm đủ rồi
Dừng lại quay thuyền về bến Giác
Ngược dòng sanh tử thoát luân hồi
Ngược dòng sanh tử thoát luân hồi
Đến bờ giải thoát mới nghỉ ngơi
Biển khổ trầm luân từ vô thỉ
Về miền Tịnh độ đặng thảnh thơi
Mộng dài tỉnh giấc mĩm miệng cười
Bao lâu chìm đắm giữa dòng đời
Cam chịu lưu đày miền khổ hận
Tha phương suốt kiếp vẫn chơi vơi
Kiếp sống chơi vơi giữa chợ đời
Đau buồn cay đắng đã nhiều rồi
Lợi danh tài sắc dây ràng buộc
Giải thoát ngục tù vượt bể khơi
Xuân
Bính Tuất 2006
Đón Xuân Bính Tuất tại Huntsville
Giác Lâm thiền tự dập dìu vào ra
Trang hoàng bánh trái hương hoa
Nguyện cầu năm mới nhà nhà an vui
Dừng chân quán trọ một thời
Ngày mai lữ khách lại dời chân đi
Vân du về cõi vô vi
Thảnh thơi tự tại huyền vi nhiệm mầu
Biết rằng Sinh Ký Tử Quy!
Thế gian vũ trụ suy vi vô thường
Cực Lạc đích thực quê hương
Thân tâm thanh tịnh miên trường yên vui.
“Bây giờ rõ mặt đôi ta
Biết đâu rồi nữa chẳng là chiêm bao”
Thoảng qua một kiếp bọt bèo
Thoạt sinh thoạt biến dập dìu biển khơi
Mỏng manh hơi thở kiếp người
Mơ màng một giấc mộng đời thế thôi!
Giờ đây đã tỉnh mộng rồi
Bừng con mắt Tuệ xa rời trần lao
Thân tâm thanh tịnh biết bao
Chân thành niệm Phật nhiệm mầu pháp môn
Tây phương Tịnh độ quê hương
Liên trì hải hội mười phương tìm về.
Phật và Thánh chúng đề huề
Chơn thường an lạc không hề khổ đau.
Không sanh không diệt không sầu
Thần thông tự tại có đâu luân hồi…
Olympia, April, 15, 2006
TRÚ
XỨ LIÊN HOA
Mộng cũ tan rồi thương đời hẹp
Phù vân diễn biến sự ngàn năm
Hằng NGA vẫn ngự cung trời cũ
Trung Thu rực rỡ ánh trăng rằm
Vui cảnh thanh bình
Vui tỉnh mộng.
Vui niềm thanh tịnh
Để tâm không.
Vô vi vô sự
Vô danh lợi.
Vui sống an nhiên
Tự tại đời…
Tóc xanh nhuộm bạc bóng thời gian
Rừng vắng lê chân bước ngỡ ngàng,
Mấy cội tùng xanh nghe gió hát
Ngàn năm mây bạc vẫn lang thang
Trời Thu xanh thẳm mơ hồ
Vi vu gió lạnh hoang vu núi đồi.
Mãi lang thang một kiếp người
Buồn vui sanh diệt đổi dời thiên thu.
Đường xưa xa thẳm mịt mù
Bụi phong trần đã lấm mờ gương xưa.
Khói trầm hương vọng lời thơ
Khêu đèn Bát Nhã nương nhờ Từ Bi.
Cõi ta bà có vui gì
Lợi danh tài sắc tan đi một giờ
Xác thân cát bụi nào ngờ
Chỉ trong hơi thở giấc mơ không còn.
Trời chiều rũ bóng hoàng hôn
Tĩnh tâm nhìn lại nẻo mòn về quê….
Tây phương Tịnh độ hồi quy
Sen vàng một đóa Liên Trì nở hoa
Quan Âm, Thế Chí một nhà
Với đức từ phụ Di Đà Như Lai
April, 18, 06
ĐỘC CƯ
Vui sống một mình chốn lặng yên
Vào ra thong thả chẳng ưu phiền
Vui nghe chim hót trong rừng vắng
Vui ngắm tùng xanh vút tận trời
Vui nhìn mây bạc vờn quanh núi
Tuyết trắng long lanh ánh mặt trời
Vui nhìn thiên hạ lo xuôi ngược
Ngựa xe điên đảo rộn khóc cười
Ai biết dừng chân lìa bến đục
Lên bờ thanh tịnh thoát luân hồi?
Về nơi thôn dã xa phố thị
Làm kẻ ngây thơ giữa núi rừng
Gió mát trăng thanh là bạn hữu
Bóng cả cây cao chim hót mừng
Ngày vui đi dạo một mình
Đường vắng rừng cây đứng lặng im
Vài con sóc xám rời xa tổ
Ngơ ngác nhìn quanh dáng sững sờ
Một đàn chim nhỏ lượn quanh đây
Líu lo chim hát điệu sum vầy
Lá vàng từng cánh rơi nhè nhẹ
Hơi Thu lành lạnh tiễn đưa Hè
Vụng về đâu dám đua tranh
Môi mép không qua được thế tình
Ẩn chốn quê mùa trăm điều nhịn
Thấy cũng như không miệng im lìm
Im lìm chẳng nói tâm thanh tịnh
Một bóng cô đơn mình với mình
Tín nguyện chân thành hằng niệm Phật
Sớm hôm kinh kệ thảy tinh chuyên
Thức dậy ngồi yên tâm tĩnh lặng
Lắng nghe tư tưởng dậy cung đàn
Xôn xao dòng suối tuôn bất tận
Cơ hồ sực tỉnh giấc mộng tàn
Mộng xuân đã tỉnh giấc hồ
Chiêm bao huyễn sự điểm tô mộng vàng
Rộn ràng đón tiếp xuân sang
Làn mây viễn mộng lang thang cuối trời...

|