ĐƯA MẸ QUA SÔNG
Tường
Giao
Vành tang con chít
quanh đầu
Trắng như đời mẹ
với màu thời gian
Trắng như mắt mẹ
võ vàng
Nhọc nhằn với
những lo toan cuộc đời…
Gió gào và gió
lặng thinh
Chia cùng con mẹ
trong im lặng này
Áo con mảnh vá còn
đây
Còn mong hơi ấm
bàn tay mẹ hiền
Ngoài trời mưa
nặng hạt tuôn
Làm sao gột được
nỗi buồn nơi con
“Còn cha gót đỏ như son…”
Câu ca dao mẹ ru
con thuở nào
Vọng về như tiếng
thì thào
Cố quên mà vẫn nao
nao trong lòng
Đưa mẹ, con đưa
trên sông
Thuyền trôi mấy
dặm tới dòng chia ly
Quan tài áp má con
tỳ
Tìm hơi hướng mẹ,
mẹ đi sao đành
Trời xanh vẫn một
màu xanh
Sông kia cũng xót
chông chênh thuyền chèo
Con không nói được
lời nào
Hai hàng lệ cứ
tuôn trào mẹ ơi !!!
Tường
Giao

|