Người Về Thảo Am
Tặng Sư H.K, một người bạn Thơ và bạn Đạo!
Th. Th.
Người về nơi thảo
am
Rủ từng trang
sách bụi
Gác gậy giữa sườn
non
Gỡ từng nhành cỏ
rối
Một hôm bỗng giật
mình
Am khuya đầy bão
nổi…
Người về nơi thảo
am
Chôn tên vào cổ
mộ
Ngõ trúc vành
trăng khô
Thuyền xuôi
chuông viễn xứ
Một hôm bỗng giật
mình
Biển lòng nghe
sóng vỗ…
Ta chơi giữa thị
thành
Đùa bóng mình
vách phố
Lùa khói thuốc
vào tay
Khỏa trăng theo
rượu đổ
Hát khúc hát
chiêm bao
Lòng hư vô bỏ ngõ…
Người về nơi thảo
am
Quạt bao giờ tắt
gió!?
Th.Th.


|