TÂM CA VU LAN I
NGỌC CHƠN
Từng Mùa Xuân đã đến rồi đi qua, từng mùa Hạ lại
trở về, rồi mùa Thu, mùa Đông… Cứ thế trong từng
giọt bụi đời là từng di ảnh Cha Mẹ kết tinh cho
con, dòng thời gian đã cuốn hút thăm thẳm bao
kiếp xuân xanh của Mẹ Cha và nhường lại nơi đây
cho ngôi nhà con thơ hạnh phúc.
Chính tự
nơi này con đã nhận thấy dù cho đại dương mênh
mông hay núi sông bao la vô tận vẫn không gói
được ơn đức Mẹ Cha.
Một
ngày con bắt đầu khôn lớn, là một ngày Mẹ Cha
vất vả vì con, là những ngày tảo tần cơ cực,
ngược xuôi để cho bài ca dao vô tự được tấu lên
khúc ca hiếu từ qua bao mùa Xuân Hạ Thu Đông bất
diệt.
Tưởng niệm thâm ân
đấng trọn lành
Nghìn năm tình sử
nguyệt lưu danh
Dòng thơ con viết dòng tâm niệm
Kính gởi song thân dạ
tấc thành
Cố nhân ơi hỡi – Tha
nhân hỡi!
Ngày xanh thế kỷ đời
Mẫu Phụ
Để thơ con đượm giọt
long lanh .
TÂM CA
VU LAN II
NGỌC CHƠN
Bao năm qua dòng đời xuôi ngược,
mãi thăng trầm trong kiếp sống tha phương.
Tự
đáy lòng
thổn thức, nhịp tim em run đập như hải triều ầm
ỉ, suối nguồn tình thương của Mẹ hiện về, em
thấy lòng mình ấm áp, dang đôi tay ngây dại
trước mắt là quê hương, là ân tình của mẹ.
Này cỏ biếc – kìa mây xanh – đây
nghĩa trọng tình thâm của Mẹ.
Tất cả đều hòa quyện đón chào em
đi vào trong tĩnh lặng thanh bình hiếu tử nhớ
nhung!
Em thấy đời vô vàn hạnh phúc, chắp
chặt đôi tay em cầu chúc, đời luôn rộng mở, đời
là như thế để tình yêu của mẹ luôn rạng ngời mắt
em từng ngày.
Đêm hiu hắt giữa
phố buồn trống vắng
Con nghe lòng
lắng đọng một tình thương
Bao năm rồi trong
kiếp sống tha phương
Con nhớ mẹ, nhớ
quê hương da diết
Chuông đâu đây
đang ngân vang tha thiết
Tiếng kinh cầu
thiêng liêng vọng mười phương
Gọi con về nguồn
cội với cố hương
Con sống dậy
trong tình thương Cha Mẹ
Phố đông người
con thấy mình đơn lẻ
Trăng sao đêm như
khẽ hát ru đời
Gió sương mây như
gõ nghịp gọi mời
Dìu con bước giữa
dòng đời muôn lối
Đường đi về con
nghe hồn bối rối
Từng bước chân
như chới với lạc đường
Lòng của con càng dào dạt vấn
vương
Con thấy Mẹ trong
đêm trường hiu quạnh
Mẹ sưởi ấm ru con
trong giá lạnh
Con an vui trong
hạnh phúc mênh mông
Con thương mẹ , Mẹ ơi có biết không
?
Mẹ là đóa Hoa
Hồng trong vũ trụ.
TÂM CA
VU LAN III
NGỌC CHƠN
Một
ngày trong
khoảnh khắc thời gian là muôn ngày khung trời
hiếu đã mở cửa; sao anh chị vẫn đứng lặng đôi
chân hài mà không bước tới để nhận lấy cái gia
tài của Mẹ và Cha.
Giây phút nào chẳng là giây phút hiếu
tử. Ngày tháng nào chẳng phải là ngày tháng của
đạo làm con.
Từ trong tâm anh, chị và tôi luôn thắp
sáng ngọn lửa ấy, thì phải chăng muôn ngày là
muôn hiếu tâm? Có đâu phải đợi mỗi độ Vu Lan về
mới gọi là ngày hiếu đạo.
Khung trời hiếu của Vu Lan là ngày ấn
định cho tâm tôi và anh chị được tỉnh thức, cho
trần gian rộng mở luôn luôn trong chuỗi sát na
mỗi ngày Hiếu Đạo.
Nghe từ phố
biển mờ khơi
Nghe qua phố núi
ngọt lời Mẹ ru
Vu Lan dặm
bước vào Thu
Hoa Hồng hé nở nụ từ hiếu ân
Ơn Cha nghĩa
Mẹ vô ngần
Thái Sơn đại hải
sánh cân nào bằng
Từ trong vô
thỉ vĩnh hằng
Sữa thơm Mẹ vắt nhọc nhằn nuôi
con
Nghe từ cơn
gió đầu hôm
Nghe qua mưa bụi
trong đêm gọi mời
Nghe mây ca
hát giữa trời
Nghe cơn nắng Hạ ru hời tiếng
thơ
Nghe về quá
khứ mộng mơ
Nghe qua hiện tại
nguyện thờ Mẹ thương
Nghe Ở vị
lai mười phương
Viễn miên vạn kiếp tình
thương Mẫu từ


|