Trải Lòng
Hạnh Thuần
Thấy chị bỏ vội
giỏ xách xuống đất, ôm chầm lấy mẹ khi mới đặt
chân về đến nhà, con bé hàng xóm tình cờ sang
chơi, nhìn có vẻ lạ lẫm. Chị tiếp tục vuốt ve
thân hình gầy guộc của mẹ, hôn lên hai má của mẹ
để hít vào mùi hương quen thuộc từ làn da đã
nhăn nheo theo thời gian...
Sau đó có dịp gặp
lại và nói chuyện, chị thân tình hỏi thăm gia
đình ngoài quê của con bé. Khi nhắc đến mẹ nó,
chị nhớ lại cái nhìn của nó nên tò mò: “Cháu có
bao giờ ôm hôn mẹ không?”. Con bé toét miệng
cười: “Dạ không, ngại lắm! Ở quê cháu không quen
làm như vậy, chỉ cầm tay nhau thôi”.
Chị bèn khuyến
khích con bé khi nào về thăm nhà, thử thực hiện
cử chỉ yêu thương này, biết đâu con bé sẽ trải
nghiệm một sự biến đổi tốt đẹp giữa tình cảm của
hai mẹ con nó: “Không quen rồi sẽ quen, cháu à!
Nhất là với mẹ của mình...”. Ủa, con bé dễ gì
không xem phim ảnh, làm sao nó chưa thể làm quen
được với sự biểu lộ tình cảm khá là phổ biến –
những cái ôm, những nụ hôn rất con người.
Chị còn ra sức
thuyết phục con bé bằng những câu chuyện có thực
trong đời thường. Ngày xưa, khi ba chị đi làm về,
các con reo mừng ra đón ông, thay nhau quấn quýt
bên ông. Ông đã ôm hôn tất cả các con, dường như
ông quên hết mệt nhọc vì công việc.
Hồi đó, chị cũng
từng ngập tràn niềm vui khi cậu em út chập chững
biết đi, sà vào lòng chị tìm điểm tựa. Mới đây,
một cô bạn của chị đã nguôi ngoai nỗi buồn tưởng
như vô tận nhờ chị và các bạn khác trao những
cái ôm vỗ về, kịp thời chia sẻ tình cảnh đau
thương.
Vậy thì, chị muốn
nói thêm với con bé rằng xin đừng ngại khi bày
tỏ tình cảm đang dâng trào bằng những cử chỉ
đúng mực, chân thành.
Những cử chỉ trìu
mến có thể đưa con người gần lại với nhau, dễ
thông cảm nhau hơn. Chỉ cần trải lòng ra, trao
tặng nhau thứ tình cảm chân thật, xuất phát từ
con tim thương yêu. Một cái vuốt má dịu dàng
cũng đủ làm trái tim thổn thức.
Một cái bắt tay
nhẹ nhàng, trân trọng có thể thu phục nhân tâm.
Một sự vỗ về âu yếm giúp xua tan bao phiền muộn,
nỗi đau trong tâm hồn.
Hạnh Thuần


|