BÀI THƠ VIÊN KẸO
Nhớ hồi còn nhỏ,
mùa Hè cha mẹ hay gởi về ông Ngoại học hè. Thời
đó theo học ông Giáo Năm ở thôn An Hòa xã Phước
An, huyện Tuy Phước – Bình Định (Ông Giáo Năm
ngày xưa cũng là Thầy của Mẹ). Ông bảo học trò
phải học thuộc lòng và viết lại cho đẹp bài thơ
dưới đây. Xin chép lại và chia sẻ cùng thân hữu
gần xa!
- Mẹ ơi, con suýt gãy răng
Thôi con trả mẹ chẳng ăn kẹo này!
- Thằng Ba mới lạ lùng thay
Kẹo ăn phải ngậm sao mày lại nhai?
Thằng Ba nghe nói xuôi tai,
Cầm viên kẹo đạn mút hai ba lần
Tự nhiên chất ngọt tan dần
Mặt
mày xem đã có phần vui tươi
Mẹ nhìn con miệng mỉm cười
Ngày sau khôn lớn ra đời bôn ba…
Con nên lấy đó suy ra
Dịu
dàng êm ái hơn là hung hăng!
Gần 30 năm kể từ
ngày học bài thơ này, nhớ gì viết đó. Có gì
thiếu xót xin quý vị góp ý. Chân thành tri ân!
Lê Bích Sơn
* Nếu quý vị biết tên tác giả bài viết, vui lòng
email đến để BBT điều chỉnh.
Chân thành tri ân!
|